Chuyện là thế này:
Số là bác chồng dạo này có thú nuôi gà. Loại gà này rất đặc biệt: loại gà chủ động đòi thóc, mà đòi loại thóc ngon cơ. nhất là nhân dịp cuối tuần hay cuối ngày và biết đòi cả ăn tất niên nữa. Nhà em thì cũng chưa dư giả jì mà lại bận nuôi con nhỏ nữa nên em có phàn nàn thì bác chồng kêu là để yên cho bác ấy nghiên cứu gà. Đàn gà của bác í có 2 con: 1 mái , 1 sống. Mới rồi bác í có thêm 1 bác bạn có thời gian rảnh rỗi, ko thiếu về kinh tế mà buồn vì ít bạn gần nhà nên cũng cùng nuôi và chơi gà cùng. Em thấy thời gian đầu 2 bác này chăm gà cũng kinh. Cứ 2 ngày lại cho gà ăn tuý luý, làm gà hơn hớn, ríu ra ríu rít, hớ hớ há há vui lắm (dù toàn là gà già hết cả), xong vài tháng rồi thì tần xuất có giảm dần vì lý do bận việc, chủ yếu là thứ 7 chủ nhật mới cho gà ăn cả sáng và chiếu tối. em thì chả có hứng thú với gà qué của các bác í. Vì thấy đơn điệu quá. Em có ý kiến là ok, nuôi gà cũng được, nhưng ít ra gà quý thì cũng phải cho mình ăn được món tinh thần nào đó mới bõ công nuôi, đằng này ... vừa già, vừa chả khôn tí nào, chỉ được mỗi cái khéo thành khuôn, hơi tí là mang khuôn ra rập. (mấy cái khuôn này chắc là tu luyện lâu nên học kỹ để dùng dần) nên em mới bảo là đơn điệu. Hôm rồi bác chồng mới công bố kết quả nghiên cứu là phát hiện ra 1 con gà có năng khiếu xin số điện thoại, và thường xuyên xin mà ko biết sẽ dùng khi nào. kết luận con gà này bị bệnh "quan hệ". sau mấy hôm lại thấy bác bạn phàn nàn là bị gà quấy quá, mở mắt ra sáng ngày thứ 7 hay chủ nhật là lại bị "quây", thế là bác í kêu vô cùng thất vọng vì quấy cho phát mệt. Chẹp chẹp... Rõ khổ. Không chơi gà thì buồn , mà chơi gà thì phức tạp... hi hi vì bác ấy còn bị gà đòi cầm tay để cảm nhận nữa chứ. hic hic, đúng là ăn chực chuyên nghiệp mà còn đòi xôi gấc. Jiờ lại nhớ vụ gà còn biết đòi lái hộ ôtô và bị 1 người từ chối thẳng thừng vì kêu không quen xe nhỡ... thì có mà dở hơi. gà có những đề nghị buồn cười lắm. Nghĩ kể cũng thương cho các bác í. Muốn có kinh nghiệm và nâng cao hiểu biết về các chủng, và đặc thù các gà qué mà phải trải qua nhiều cung cảm xúc vậy. Thôi thì cũng biết là mất tiền mua vui vài trống canh, nên jiờ các bác í đang đúc kết và dạy nhau các xử lý tình huống cho bài bản nên cũng đã năng động hơn nhiều. Jiờ gặp quả nảo mà chăm chăm xin số điện thoại để kết nối là mình lại thấy buồn cười vì trong đầu lại hiện lên hình gà của 2 bác kia. Thôi cứ chủ động tìm gà để có kinh nghiệm trước khi vô tình gặp gà trên đường đời cũng là cái khôn của bác chồng. jiờ mới thấm câu cửa miệng của bác í là "nông nổi giếng khơi".
Số là bác chồng dạo này có thú nuôi gà. Loại gà này rất đặc biệt: loại gà chủ động đòi thóc, mà đòi loại thóc ngon cơ. nhất là nhân dịp cuối tuần hay cuối ngày và biết đòi cả ăn tất niên nữa. Nhà em thì cũng chưa dư giả jì mà lại bận nuôi con nhỏ nữa nên em có phàn nàn thì bác chồng kêu là để yên cho bác ấy nghiên cứu gà. Đàn gà của bác í có 2 con: 1 mái , 1 sống. Mới rồi bác í có thêm 1 bác bạn có thời gian rảnh rỗi, ko thiếu về kinh tế mà buồn vì ít bạn gần nhà nên cũng cùng nuôi và chơi gà cùng. Em thấy thời gian đầu 2 bác này chăm gà cũng kinh. Cứ 2 ngày lại cho gà ăn tuý luý, làm gà hơn hớn, ríu ra ríu rít, hớ hớ há há vui lắm (dù toàn là gà già hết cả), xong vài tháng rồi thì tần xuất có giảm dần vì lý do bận việc, chủ yếu là thứ 7 chủ nhật mới cho gà ăn cả sáng và chiếu tối. em thì chả có hứng thú với gà qué của các bác í. Vì thấy đơn điệu quá. Em có ý kiến là ok, nuôi gà cũng được, nhưng ít ra gà quý thì cũng phải cho mình ăn được món tinh thần nào đó mới bõ công nuôi, đằng này ... vừa già, vừa chả khôn tí nào, chỉ được mỗi cái khéo thành khuôn, hơi tí là mang khuôn ra rập. (mấy cái khuôn này chắc là tu luyện lâu nên học kỹ để dùng dần) nên em mới bảo là đơn điệu. Hôm rồi bác chồng mới công bố kết quả nghiên cứu là phát hiện ra 1 con gà có năng khiếu xin số điện thoại, và thường xuyên xin mà ko biết sẽ dùng khi nào. kết luận con gà này bị bệnh "quan hệ". sau mấy hôm lại thấy bác bạn phàn nàn là bị gà quấy quá, mở mắt ra sáng ngày thứ 7 hay chủ nhật là lại bị "quây", thế là bác í kêu vô cùng thất vọng vì quấy cho phát mệt. Chẹp chẹp... Rõ khổ. Không chơi gà thì buồn , mà chơi gà thì phức tạp... hi hi vì bác ấy còn bị gà đòi cầm tay để cảm nhận nữa chứ. hic hic, đúng là ăn chực chuyên nghiệp mà còn đòi xôi gấc. Jiờ lại nhớ vụ gà còn biết đòi lái hộ ôtô và bị 1 người từ chối thẳng thừng vì kêu không quen xe nhỡ... thì có mà dở hơi. gà có những đề nghị buồn cười lắm. Nghĩ kể cũng thương cho các bác í. Muốn có kinh nghiệm và nâng cao hiểu biết về các chủng, và đặc thù các gà qué mà phải trải qua nhiều cung cảm xúc vậy. Thôi thì cũng biết là mất tiền mua vui vài trống canh, nên jiờ các bác í đang đúc kết và dạy nhau các xử lý tình huống cho bài bản nên cũng đã năng động hơn nhiều. Jiờ gặp quả nảo mà chăm chăm xin số điện thoại để kết nối là mình lại thấy buồn cười vì trong đầu lại hiện lên hình gà của 2 bác kia. Thôi cứ chủ động tìm gà để có kinh nghiệm trước khi vô tình gặp gà trên đường đời cũng là cái khôn của bác chồng. jiờ mới thấm câu cửa miệng của bác í là "nông nổi giếng khơi".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét